Ok, ok.
Rồi vừa chơi với còn vừa hỉ hửng đợi đọc. Bạn chồng thì hì hụi hì hụi, tủm ta tủm tỉm ngồi gõ máy tính trả lời email. Xong rồi cái ... không cho đọc. Bạn ấy ngượng ;)). Bạn ấy bảo để khi nào một mình đi thì đọc nhá. Mà bạn còn thòng 1 câu là "mình em đọc thôi, không chơi cho lên mạng đâu". Hix.
Đọc xong rồi mình cũng quyết định không publish luôn. Nó quá riêng tư và thuộc dạng "của đề dành", tức là trong khi đọc thì nước mắt rưng rưng, đọc xong rồi thì trong lòng sung sướng. Có một người để chia sẻ mọi chuyện thật là quý giá. Cho nên "thôi em giữ cho riêng em biết" :).
Ngoài ra còn có 1 lưu ý nhỏ cho em HH. Lưu ý này có thể trở thành sự cản trở, khó khăn cho cái project AIAW này luôn. Đó là, vì Interview là mẩu đối thoại giữa 2 hay nhiều người trở lên, nên để có thể đưa lên blog, cần phải có sự đồng ý của những người đó. Họ không đồng ý mà mình phát tán là coi như tiêu, sau này nhỡ đâu AIAW nổi tiếng, là phiền lắm à ;))
Trời ơi... thật là vừa dễ thương vừa thất vọng chị HA ơi! Làm em tò mò quá đi. Cái ý tưởng này thật là hay ho đấy! Em rất rất thích. Hay chị có muốn làm collaboration không? Em sẽ làm cùng chị và gửi bài cho chị duyệt hihi. Mấy chị em mình cùng có bài phỏng vấn của mọi người khắp nơi trên thế giới. Pretty cool idea.
ReplyDeleteHay chị phỏng vấn anh Nam lại đi!!! Lần này thì chắc sẽ publish được vì mọi thông tin tình củm đã được thổ lộ hết rồi :P
Ok em, vậy chị sẽ gửi thư mời em luôn nha :)
ReplyDelete